Green Mile - nơi đề cao sự tử tế
Đón năm mới trong tình trạng sober sau khi xem Green Mile. Một bộ phim ám ảnh mà sau khi xem xong, mình còn tua đi tua lại rất nhiều lần. Đây có thể coi là một trong những bộ phim đáng nhớ nhất năm 2013 của mình, bao gồm: Les Miz, Life of Pi, Forrest Gump, Shawshrank Redemption, và Sring, Summer, Fall, Winter and Spring. Hai trong số đó xem từ đầu năm, còn đa số được xem từ 2 tuần gần đây, khi mình bắt đầu thất nghiệp ( again). Irronically là từ đầu năm đến cuối năm không có phim nào đặc sắc với mình, trừ The Peak of being a wallflower hồi tháng 8.
Quay trở lại với Green Mile. Đây có thể được coi là bộ phim để đời của Tom Hank. Bắt đầu có cảm tình với Tom sau khi xem lại Forrest Gump dù trước đây không hề có ấn tượng, và với phim này, chính thức xác nhận Tom là favourite actor của mình. Sẽ tìm và xem lại tất cả các phim của bác Tom trong thời gian tới ( đang quá rảnh mà :D).
Green Mile có thời gian thuộc loại khá dài so với các phim điện ảnh: hơn 3 tiếng. Mình nghĩ đó là lý do sẽ khiến kha khá những tên không quá thích xem phim như mình đắn đo khi chọn phim để xem. Bên cạnh đó, nửa đầu phim cũng khá đơn giản, miêu tả về cuộc sống hàng ngày của một nhà tù với ông cai ngục trưởng ( Tom) bị bệnh nhiễm trùng đường tiểu, và một nhóm tử tù chờ ngày lên ghế điện.
Trong nhà tù có một tử tù mới đến, tên là John Coffey - Like a drink but not spelt the same - John luôn bảo với mọi người như vậy. John bị kết tội đã hiếp dâm và giết 2 bé gái sau khi họ tìm được anh ta trong bìa rừng, khó và la hét trong tuyệt vọng " I couldn't help it" bên cạnh xác 2 đứa trẻ. Không ai hiểu ý John muốn nói, và hiện trường quá rõ ràng, cộng thêm việc có lẽ anh chỉ là một nô lệ da đen, nên mặc nhiên, anh bị kết tội giết người.
Khi bị áp giải vào Green Mile, khác với thái độ ngạo mạn và tàn ác của Percy, một tên cai ngục trẻ mới chuyển đến, anh được đón tiếp với một thái độ rất có tình người từ 4 cai ngục khác, đặc biệt là Paul ( Tom Hank). Paul đã rất tử tế khi chào đón John một cách khá lịch sự, ngay cả khi John chỉ là một tử tù da đen và Paul là cai ngục da trắng.
Mọi chuyện bắt đầu khi John giúp Paul chữa khỏi bệnh nhiễm trùng đường tiểu bằng cách đặt tay lên người anh và hút ra khỏi đó những con bọ bay như vi khuẩn, sau đó nhả chúng ra ngoài không khí. John thực chất là một Miracle man - người có khả năng chữa bệnh bằng năng lực đặc biệt của mình. John không hề giết 2 đứa trẻ. Anh khóc trong tuyệt vọng khi đó vì đã quá muộn để giúp chúng. Hai bé đã chết trước khi John có thể giúp họ như đã chữa lành cho Paul, cho Mr. Jingles ( con chuột của Del - bạn tù ), và cho Miranda, người vợ bị ung thư của Pal, cấp trên và là bạn thân của John.
Tuy nhiên, dù biết John không hề giết người, Paul vẫn không thể tìm cách minh oan cho anh. Tên hung thủ thật sự - Billy the Kid đã bị Percy giết chết. Mình đã khóc rất nhiều khi đến đoạn đêm cuối trước khi bị hành quyết, John nói với Paul khi anh muốn giải thoát cho mình. Đoạn lời thoại đó thật sự ám ảnh.
" I'm tired. Tired of being on the road, lonely as a sparrow in the rain. I'm tired of never having a buddy to being with, to tell me where we'll going to, coming from, and why. Mostly, I'm tired of people being ugly with each other. I'm tired of the pain I feel and hear in the world, everyday. There is too much of it. It's like pieces of glass in my head, all the time. "
Xuyên suốt bộ phim là tính nhân văn và sự tử tế, như đa số các phim của Tom. Một bộ phim cứu rỗi linh hồn với mình, có lẽ vậy.
Bài review này có vẻ quá dài, và theo chuẩn thì nó phạm một lỗi nghiêm trọng là spoil nội dung phim quá nhiều. Tuy nhiên, đây là bài viết cho bản thân.
Chào năm mới 2014, dù hơi muộn !
Quay trở lại với Green Mile. Đây có thể được coi là bộ phim để đời của Tom Hank. Bắt đầu có cảm tình với Tom sau khi xem lại Forrest Gump dù trước đây không hề có ấn tượng, và với phim này, chính thức xác nhận Tom là favourite actor của mình. Sẽ tìm và xem lại tất cả các phim của bác Tom trong thời gian tới ( đang quá rảnh mà :D).
Green Mile có thời gian thuộc loại khá dài so với các phim điện ảnh: hơn 3 tiếng. Mình nghĩ đó là lý do sẽ khiến kha khá những tên không quá thích xem phim như mình đắn đo khi chọn phim để xem. Bên cạnh đó, nửa đầu phim cũng khá đơn giản, miêu tả về cuộc sống hàng ngày của một nhà tù với ông cai ngục trưởng ( Tom) bị bệnh nhiễm trùng đường tiểu, và một nhóm tử tù chờ ngày lên ghế điện.
Trong nhà tù có một tử tù mới đến, tên là John Coffey - Like a drink but not spelt the same - John luôn bảo với mọi người như vậy. John bị kết tội đã hiếp dâm và giết 2 bé gái sau khi họ tìm được anh ta trong bìa rừng, khó và la hét trong tuyệt vọng " I couldn't help it" bên cạnh xác 2 đứa trẻ. Không ai hiểu ý John muốn nói, và hiện trường quá rõ ràng, cộng thêm việc có lẽ anh chỉ là một nô lệ da đen, nên mặc nhiên, anh bị kết tội giết người.
Khi bị áp giải vào Green Mile, khác với thái độ ngạo mạn và tàn ác của Percy, một tên cai ngục trẻ mới chuyển đến, anh được đón tiếp với một thái độ rất có tình người từ 4 cai ngục khác, đặc biệt là Paul ( Tom Hank). Paul đã rất tử tế khi chào đón John một cách khá lịch sự, ngay cả khi John chỉ là một tử tù da đen và Paul là cai ngục da trắng.
Mọi chuyện bắt đầu khi John giúp Paul chữa khỏi bệnh nhiễm trùng đường tiểu bằng cách đặt tay lên người anh và hút ra khỏi đó những con bọ bay như vi khuẩn, sau đó nhả chúng ra ngoài không khí. John thực chất là một Miracle man - người có khả năng chữa bệnh bằng năng lực đặc biệt của mình. John không hề giết 2 đứa trẻ. Anh khóc trong tuyệt vọng khi đó vì đã quá muộn để giúp chúng. Hai bé đã chết trước khi John có thể giúp họ như đã chữa lành cho Paul, cho Mr. Jingles ( con chuột của Del - bạn tù ), và cho Miranda, người vợ bị ung thư của Pal, cấp trên và là bạn thân của John.
Tuy nhiên, dù biết John không hề giết người, Paul vẫn không thể tìm cách minh oan cho anh. Tên hung thủ thật sự - Billy the Kid đã bị Percy giết chết. Mình đã khóc rất nhiều khi đến đoạn đêm cuối trước khi bị hành quyết, John nói với Paul khi anh muốn giải thoát cho mình. Đoạn lời thoại đó thật sự ám ảnh.
" I'm tired. Tired of being on the road, lonely as a sparrow in the rain. I'm tired of never having a buddy to being with, to tell me where we'll going to, coming from, and why. Mostly, I'm tired of people being ugly with each other. I'm tired of the pain I feel and hear in the world, everyday. There is too much of it. It's like pieces of glass in my head, all the time. "
Xuyên suốt bộ phim là tính nhân văn và sự tử tế, như đa số các phim của Tom. Một bộ phim cứu rỗi linh hồn với mình, có lẽ vậy.
Bài review này có vẻ quá dài, và theo chuẩn thì nó phạm một lỗi nghiêm trọng là spoil nội dung phim quá nhiều. Tuy nhiên, đây là bài viết cho bản thân.
Chào năm mới 2014, dù hơi muộn !
Nhận xét
Đăng nhận xét