Cuộc sống ở trước mặt - Người ta không thể sống mà không có ai để yêu thương.


" - Ông Hamil ơi, không tình yêu thì ta có sống được không?
  - Có chứ, Ông đáp, và cúi đầu hổ thẹn.
  Tôi bật khóc. "

Nhưng tôi nghĩ Momo đã không tin lời ông Hamil. Chả thế mà trong suốt cuốn sách nhỏ xinh ấy, Momo tận tụy yêu Madam Rosa như kiểu nếu Madam Rosa ra đi, em cũng sẽ tan vào không khí để đi theo Madam vậy.

"Cuộc sống ở trước mặt" kể về cuộc sống dưới góc nhìn của Momo - một cậu bé 11 tuổi (Mà mãi sau này em mới biết thật ra mình 14 tuổi), con của một cô gái điếm được nuôi dưỡng bởi Madam Rosa - cũng là một cựu gái điếm Do Thái già. Lúc đầu, Momo nghĩ hai bọn họ cứ sinh ra như thế mà dành cho nhau, khi Momo khoảng 6,7 tuổi mà Madam khoảng hơn 60 tuổi gì đó. Sau khi phát hiện ra Madam trông Momo vì tấm ngân phiếu được lĩnh mỗi cuối tháng, chàng có cơn tủi hờn lần đầu tiên trong đời, sụt sùi chốc lát, và lại tiếp tục yêu Madam như chưa từng biết chuyện đó.
Nhưng đó là một lẽ tự nhiên khi những tấm ngân phiếu dừng lại không ghé thăm cửa nhà Madam Rosa ở tầng 7 một khu nhà cũ nữa, và Madam Rosa bắt đầu tiến trình già đi theo lẽ tự nhiên của mình. Momo không cố gắng chiến đấu chống lại lẽ tự nhiên, cậu bé chỉ đứng đó, là chỗ dựa vững chắc để tiến trình già đi đó của Madam diễn ra thuận lợi, chăm sóc và phục tùng các ý muốn đôi khi là kì lạ của Madam Rosa, ngay cả việc Madam muốn được "phá thai" theo lẽ tự nhiên chứ không muốn sống như một cây rau và phá kỉ lục 17 năm dành cho người sống thực vật lâu nhất của một ông người Mỹ.

Bên cạnh hai nhân vật chính như trên thì những nhân vật phụ của câu chuyện cũng được khắc họa một cách đầy thú vị.Bà Lola - cựu võ sỹ đấm bốc người Senegal nhưng hành nghề giả gái trong một công viên tại Paris, người lúc nào cũng như ông mặt trời khi bước vào nhà Momo, tốt bụng vô độ và giúp đỡ Momo cùng Madam Rosa hết mình khi Madam ngày một tàn tạ và các cô gái điếm bắt đầu không còn tin tưởng giao con cho Madam giữ nữa. Ông Hamil - cựu người bán thảm rong khắp nước Pháp, lúc nào cũng cười như một cách tạ ơn Thượng Đế đã để ông sống đến từng này, tán chuyện gẫu với Momo và luôn bảo cậu bé người ta không thể sống mà thiếu tình yêu - dù sau này tuổi già cũng khiến ông quên mất tên cô gái 60 năm trước của mình (Spoiler). Bác sỹ Katz, ông bác sỹ tốt bụng tận tụy chăm sóc tất cả mọi người mà Momo cho rằng "Nếu tôi có một người bố thì bác sỹ Katz là người mà tôi sẽ chọn"... Tất cả bọn họ tuy chỉ xuất hiện chút ít, nhưng luôn bên cạnh hai bà cháu và những đứa trẻ khác, ân cần giúp đỡ họ để tiến trình già đi của Madam diễn ra thuận lợi.

Cuốn sách thật sự không có nhiều twist, do đó nó luôn diễn ra với một phong thái đều đều và chậm rãi. Tuy nhiên nếu đọc kỹ từng câu từng chữ, mỗi câu văn đều là một sự chắt lọc cực kì tinh tế của tác giả. Ngay cả những câu buồn có vẻ như là buồn cũng chứa đựng một sự lạc quan đáng kể, và những đoạn vui vẻ có thể khiến tôi bật cười nhưng lại thấy ngậm ngùi ngay được. Dù chỉ hơn 200 trang, nhưng nó chắc chắn không phải là thứ mà tôi có thể cầm lên đọc một mạch từ đầu đến cuối. Sự thật là, mỗi tối tôi chỉ dám đọc một chút, nhắm mắt để sức nặng trong từng câu văn của nó không ám ảnh tôi quá nhiều trong nỗ lực chìm vào giấc ngủ.

Đọc cuốn sách kì lạ này khiến tôi không thể không tìm hiểu về cuộc đời của Romain Gary, và sửng sốt nhận ra quả là nó được viết bởi một người thật lạ thường. Sinh ra tại Lithuania, con của một diễn viên và không biết bố của mình là ai, ông chuyển đến Pháp, trở thành một phi công xuất sắc trong chiến tranh thế giới thứ 2, và sau đó là bộ trưởng bộ ngoại giao Pháp. Tất cả những sự kiện lạ thường trong suốt cuộc sống của ông: Là tác giả duy nhất dành được 2 giải Goncourt với 2 bút danh khác nhau (vì giải này chỉ trao một lần cho một người trong suốt sự nghiệp viết văn của anh ta), dành được khá nhiều Huân chương trong sự nghiệp phi công,  kết hôn với một diễn viên nổi tiếng người Mỹ (người sau này ngoại tình với Clint Eastwood) và kể cả việc tự chọn cái chết của mình, đều có vẻ như bình thường với một người như thế. Sau khi đọc xong " Cuộc sống ở trước mặt" và tìm hiểu về cuộc đời của Romain Gary là một cơn lùng sục kỳ lạ của tôi với " Lời hứa lúc bình minh", cuốn sách và tôi đã từng bỏ qua một bên trong hội chợ sách năm nào dù nó đứng ở gian hàng giảm giá 50% suốt nhiều giờ liền.

Tình yêu trong câu chuyện này cũng được thể hiện một cách rất đặc biệt. Madam Rosa nói dối Momo rằng cậu bé mới 11 tuổi thay vì 14 tuổi, vì luôn muốn Momo là cậu bé bé nhỏ của bà. Momo tôn trọng quyền muốn được phá thai của Madam Rosa, luôn cố hết sức trang điểm cho Madam để Madam luôn giữ được vẻ bề ngoài rực rỡ nhất, ngay cả khi Madam đã phá thai được hơn ba tuần và mọi thứ đã không còn đúng như hình dạng trước đó nữa. Đúng như ông Hamil nói, người ta không thể sống mà không có ai để yêu thương.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Vũ trụ - Carl Sagan

Luang Prabang - nơi bình yên tự tìm về