Luang Prabang - nơi bình yên tự tìm về
Hình như có một kiểu mô tả về một kiểu người có cảm giác tiêu cực/tích cực
về một thứ gì đó rất rõ ràng. Kiểu bày tỏ tinh cảm rất thích/rất ghét chứ
ít khi nhờ nhờ vậy. Đến Luang Prabang tôi mới thấy có thể tôi là một
người như thế. Sau 3 ngày nhợt nhờ ở Vientaine và Vangvieng, ngay từ khi
bước chân xuống Luang Prabang, không khí đáng giá từng phút. Lúc tôi xuống khỏi xe
là chập tối, trời lất phất mưa nhẹ, ánh đèn đường vàng neon bao phủ lên
mọi thứ một cảm giác ngọt ngào ngào như mật ong. Khách
sạn tôi ở cách trung tâm( chỗ dừng xe 3' đi bộ). Khác với hai địa điểm trên, nơi hỏi đường là một hoạt động cần đặt niềm tin vào con người), lần này chỉ cần hỏi hai lần là tôi đã đến được khách sạn đã book. Vậy là không phải thuê tukuk.
Không có ý so sánh, nhưng chợ đêm ở LP như một thiên đường nếu so sánh với tất cả những khu chợ đêm khác trong kinh nghiệm nghèo nàn về du lịch của tôi. Cảm giác được sống lại một lần nữa trong khu ẩm thực - vốn là một bữa tiệc buffet của những món tôi thích. Ăn mặn ở đầu chợ- ăn chay ở cuối chợ - buffet chay hấp dẫn như một phần thưởng cho những người chịu đi đến cuối. Tiếc là tôi dừng chân tại quầy thức ăn mặn ngay sát khu ăn chay (without notice). Mỉa mai là nó có vẻ đang miêu tả cuộc sống của tôi lúc này. Tốt thôi, tối mai chúng tôi sẽ tiến tới quầy ăn chay đầu tiên. Đó chẳng phải là kinh nghiệm sao.
Đồ ăn ở LP dễ ăn và giá hợp lý hơn nhiều so với đồ ăn tại tất cả những chỗ khác, tuy nhiên đồ uống thì mắc gấp đôi. Ở Lào, bạn rất dễ dàng so sánh mọi thứ bằng từ "gấp đôi" nếu so sánh với Việt Nam. Một trong số lý do chính là đa số đồ ăn thức uống của Lào đều được nhập khẩu từ Việt Nam và Thái Lan. Tuy nhiên tôi cũng nhận ra rằng thật khó mà so sánh hai thứ chỉ bằng giá cả của nó. Tôi gọi một cốc chanh bạc hà, và cảm giác thanh tẩy mà nó mang lại cho bản thân khiến tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ tôi đang sở hữu ở đây để có nó một lần nữa. ah, đừng nghĩ đến việc mua thêm một cốc khác nhé.tôi đã suy nghĩ đến việc sẽ uống chanh bạc hà suốt ngày nhưng tôi biết đó không phải là cách giải quyết vấn đề này).
Buổi đêm ở LP đẹp đẽ và yên bình. Bạn sẽ không bao giờ nghe thấy bất kì một tiếng TV hay tiếng nhạc xập xình nào ở đây, dù bạn sống ở khu trung tâm và những quán bar/pub đầy rẫy xung quanh bạn. Bạn tận hưởng hoàn toàn tất cả những âm thanh original: tiếng hạt mưa chạm vào giọt tranh nguyên thuỷ, tiếng quạt quay nguyên thuỷ, tiếng thở nguyên thuỷ của người bạn cùng phòng...:p. Lần duy nhất tui nghe phải tiếng âm thanh của cuộc sống hiện tại là trên tuk-tuk, ngồi cạnh một nhóm các bạn Hàn và một trong số đó bật "Shape of you" của Ed Sherran, bài hát tui nghe 2 tỉ lần nhưng tự nhiên vẫn rụng tim vì kích động khi giai điệu vang lên. lặng đến nỗi bạn có thể nghe tiếng trái tim mình sau mỗi nhịp đập khi áp mình xuống gối. Nó nói với tôi rằng: " trust your instinct", nhưng hãy lắng nghe thứ bản năng thực sự mà nó muốn nói nhé, chứ không phải những thứ được thể hiện ngoài kia.
Không có ý so sánh, nhưng chợ đêm ở LP như một thiên đường nếu so sánh với tất cả những khu chợ đêm khác trong kinh nghiệm nghèo nàn về du lịch của tôi. Cảm giác được sống lại một lần nữa trong khu ẩm thực - vốn là một bữa tiệc buffet của những món tôi thích. Ăn mặn ở đầu chợ- ăn chay ở cuối chợ - buffet chay hấp dẫn như một phần thưởng cho những người chịu đi đến cuối. Tiếc là tôi dừng chân tại quầy thức ăn mặn ngay sát khu ăn chay (without notice). Mỉa mai là nó có vẻ đang miêu tả cuộc sống của tôi lúc này. Tốt thôi, tối mai chúng tôi sẽ tiến tới quầy ăn chay đầu tiên. Đó chẳng phải là kinh nghiệm sao.
Đồ ăn ở LP dễ ăn và giá hợp lý hơn nhiều so với đồ ăn tại tất cả những chỗ khác, tuy nhiên đồ uống thì mắc gấp đôi. Ở Lào, bạn rất dễ dàng so sánh mọi thứ bằng từ "gấp đôi" nếu so sánh với Việt Nam. Một trong số lý do chính là đa số đồ ăn thức uống của Lào đều được nhập khẩu từ Việt Nam và Thái Lan. Tuy nhiên tôi cũng nhận ra rằng thật khó mà so sánh hai thứ chỉ bằng giá cả của nó. Tôi gọi một cốc chanh bạc hà, và cảm giác thanh tẩy mà nó mang lại cho bản thân khiến tôi sẵn sàng đánh đổi mọi thứ tôi đang sở hữu ở đây để có nó một lần nữa. ah, đừng nghĩ đến việc mua thêm một cốc khác nhé.tôi đã suy nghĩ đến việc sẽ uống chanh bạc hà suốt ngày nhưng tôi biết đó không phải là cách giải quyết vấn đề này).
Buổi đêm ở LP đẹp đẽ và yên bình. Bạn sẽ không bao giờ nghe thấy bất kì một tiếng TV hay tiếng nhạc xập xình nào ở đây, dù bạn sống ở khu trung tâm và những quán bar/pub đầy rẫy xung quanh bạn. Bạn tận hưởng hoàn toàn tất cả những âm thanh original: tiếng hạt mưa chạm vào giọt tranh nguyên thuỷ, tiếng quạt quay nguyên thuỷ, tiếng thở nguyên thuỷ của người bạn cùng phòng...:p. Lần duy nhất tui nghe phải tiếng âm thanh của cuộc sống hiện tại là trên tuk-tuk, ngồi cạnh một nhóm các bạn Hàn và một trong số đó bật "Shape of you" của Ed Sherran, bài hát tui nghe 2 tỉ lần nhưng tự nhiên vẫn rụng tim vì kích động khi giai điệu vang lên. lặng đến nỗi bạn có thể nghe tiếng trái tim mình sau mỗi nhịp đập khi áp mình xuống gối. Nó nói với tôi rằng: " trust your instinct", nhưng hãy lắng nghe thứ bản năng thực sự mà nó muốn nói nhé, chứ không phải những thứ được thể hiện ngoài kia.
xin chào! đi bụi không bạn? ẩn tu không bạn?
Trả lờiXóa